Hoàng tử bé


Người ta chỉ nhìn thấy thật rõ bằng trái tim. Cái cốt yếu thì con mắt không nhìn thấy… Chính thời giờ cậu đã mất cho đóa hồng của cậu làm cho đóa hồng của cậu quan trọng đến thế… Cậu không được quên, cậu có trách nhiệm về những gì cậu đã cảm hoá. Cậu mãi mãi có trách nhiệm với đóa hoa hồng của cậu… Khi 1 người yêu 1 đóa hoa duy nhất trong hàng triệu triệu ngôi sao, thì chỉ nhìn những ngôi sao là đủ làm cho anh ta hạnh phúc. Anh ta nghĩ: “đoá hoa của mình ở đâu đó trên kia”.
Nhưng nếu con cừu mà ăn đoá hoa đi, thì anh ta sẽ thấy như là tất cả các ngôi sao đột nhiên tắt lịm!…Hãy nhìn lên trời. Hãy tự hỏi: con cừu đã có ăn hay không ăn đóa hoa? Và bạn sẽ thấy tất cả đều thay đổi…

Em uống hai mắt nhắm nghiền. Êm đềm như một ngày hội. Thứ nước này là một cái gì khác hơn nước uống. Nó sinh ra từ một cuộc đi bộ dưới trời sao, từ tiếng hát của cái ròng rọc, từ sự gắng sức của cánh tay tôi. Nó tốt lành cho trái tim ta, như một món quà tặng. Ngày tôi còn là 1 cậu bé, ánh sáng của cây noel, tiéng nhạc của buổi lễ nửa đêm, những nụ cười dịu dàng cũng đã làm nên sự rực rỡ của món quà noel tôi nhận được. Loài người trồng năm nghìn hoa hồng cùng 1 khu vườn, thế mà họ chẳng tìm thấy cái họ tìm… Trong khi cái họ muốn tìm lại có thể gặp trong chỉ một đoá hoa hồng, hoặc chỉ một ít nước… Con mắt vốn mù lòa. Phải tìm kiếm với trái tim.