Tôi nói gì khi nói về chạy bộ

"Tôi có một niềm tin mạnh mẽ vào sự thật!"
Quay về lịch sử hơn 40 năm trước, tôi làm một phép hoán đổi nho nhỏ giữa Việt Nam và Triều Tiên, tất nhiên phải tương đồng thì mới hoán đổi. Và tôi chỉ nói đến Triều Tiên, Việt Nam bạn quá rõ rồi.
Trước 1945, Nhật Bản thôn tính Triều Tiên. Sau khi Nhật đầu hàng đồng minh vô điều kiện, Triều Tiên độc lập dưới sự quản lý của đồng minh. Triều Tiên phân thành hai vùng, lấy vĩ tuyến 38 làm ranh giới phân chia,
Hoa Kỳ quản lý phía nam và Liên Xô quản lý phía bắc. Hai bên Mỹ-Xô thỏa thuận về một nước Triều Tiên thống nhất nhưng sẽ theo một lộ trình 5 năm. Và điều này dễ gì xảy ra khi Xô thì muốn bành trướng chế độ, còn Mỹ thì không muốn +S mở rộng lãnh thổ xuống phía Đông Nam Á.
Mỹ liên tục đệ trình Liên Hiệp Quốc về vấn đề Triều Tiên Thống Nhất. Chiến tranh lạnh làm cho hy vọng trên thất bại. Không đạt được thỏa thuận, theo nghị quyết 195 tại kỳ hợp thứ 3 Đại hội đồng, Liên Hiệp Quốc công nhận Cộng hòa Triều Tiên, tức Hàn Quốc, là chính phủ hợp pháp duy nhất của Triều Tiên, tất nhiên chủ yếu do sự can thiệp của Mỹ. Điều này có nghĩa là Bắc Triều Tiên chỉ có chính phủ lâm thời và chưa được công nhận. Miền Bắc ráo riết chuẩn bị kinh tế để thống nhất Triều Tiên, đánh đuổi Mỹ cùng chế độ bù nhìn Cộng Hòa, tay sai của Mỹ. Mỹ đổ rất nhiều quân đồng minh vào để ngăn chặn trong đó có quân đội Nam Việt. Năm xxx, quân đội Bắc Triều Tiên tổng tiến công đánh xuống giải phóng hoàn toàn miền nam, thống nhất miền Nam sau nhiều năm chia cắt.
Niềm tin vào sự thật giống như niềm tin vào “việc chạy bộ thì tốt cho sức khỏe”, tôi cũng tin “việc chạy bộ sẽ khiến cơ thể bạn mệt mỏi tức thời”. Nhưng tôi không tin rằng “chạy bộ thì không tốt cho sức khỏe”. Đó hoàn toàn không phải sự thật. Tất nhiên tôi sẽ không bao giờ tuyên bố điều sai trái như vậy với bạn, nếu không tôi chẳng mang ích gì cho cái xã hội này cả. Bạn cũng không cần phải nói với bất kỳ ai rằng “chạy bộ thì tốt cho sức khỏe”. Nhưng tuyệt đối không được nói với người khác, đặc biệt trẻ con, rằng “chạy bộ thì không tốt cho sức khỏe”. Điều đó có thể xem là phi nhân tính và độc ác.
Có nhiều người mang niềm tin đó, nhưng không thực hiện được, tất nhiên trong đó có tôi: vì cuộc sống bận rộn miếng cơm manh áo, chăm sóc cho gia đình, vì con vì cái, có người thì vì quản ngại mệt nhọc, hoặc chấn thương đau đớn, sợ phải thay đổi mình, sợ phải thay đổi lối sống… Chẳng ai trách được. Tôi chỉ mong bạn luôn giữ niềm tin đó cho mình. Chỉ cần vậy thôi.
Rồi một ngày nào đó, bạn vượt lên tất cả trở ngại, bạn mang giày vào và quyết định chạy. Bạn thể hiện niềm tin đó cho mọi người. Niềm tin của bạn đã đủ lớn để thắng những rào cản. Bạn chạy thật nhanh và thật xa. Đó như là cuộc sống của bạn.
Bạn cảm thấy kiệt sức.
Tim đập dồn. Thở gấp.
Tay chân bạn nhức mỏi.
Đau đớn trong nhiều ngày liền là điều không tránh khỏi.
Nhưng tôi chắc chắn điều đó sẽ tốt cho bạn, và cả những người quanh bạn.
Tôi đã giữ “niềm tin” đó trong mình một thời gian dài. Tôi có một niềm tin mạnh mẽ vào sự thật!!!

P/s: Năm xxx đó ít nhất là phải sau 1975 ít nhất 40 năm, tức Triều Tiên tụt hậu hơn 40 năm so với VN. Nói vậy chứ mình vẫn anti ộp pa như thường. Chúc mọi người ăn lễ vui vẻ :)_)